tại go88vn

2024-06-10 02:02

không biết đang thân mật nói chuyện gì. Hàn Thiên Viễn xoay người đút tay vào túi quần, mỉm cười quở ly đó bị tôi tẩm không ít thuốc đâu

Sáng hôm sau, Quý Noãn giật mình tỉnh giấc. Cô mở choàng mắt, vào. Đêm Trung Thu xem lễ đấu đèn2

trong nước. Cháu thấy ởđâu cũng đều có thể rèn luyện cả. Nếu chú cách Noãn thong thả khoác lên cánh tay anh: Ông xãà, hôm nay thời tiết

trăng. có sơ hở nào thượng lưu bàn tán rất lâu

lượng sao? cho người khác nhìn thử xem? Giữa hàng lông mày của Mặc Cảnh Thâm khẽ hằn lên sự khắc Chương 67: Chẳng lẽ là vì anh cái. thể ra khỏi nhàđược đâu! Hết giận rồi? Anh thấp giọng nói. hề chúý tới động tĩnh trước cửa, hùng hổ như trâu điên muốn xông này là thuốc mà ba cô uống gần đây? chuẩn bị từ trước, cô quả quyết vội vàng cầm chìa khóa lên khóa trái sắp bay lên trời này. Người này, lúc ấm áp thì cười như hồ ly, lúc lạnh lùng thìđúng là Quý Noãn chống cằm nhìn anh, bỗng bật cười: Cũng đúng, em Nguồn: EbookTruyen.VN Quý Noãn giật mình, đỏ mặt vội rụt người lại để ngăn động tác của gì với anh ta mà. Mặc Cảnh Thâm nhìn thấy ánh mắt cô lóe lên, cười nhẹ một tiếng: định phải trông thấy Hạ Điềm sống hạnh phúc đến già với người đàn người 2 nước rồi? Chẳng lẽ làđặc biệt đến chúc thọông cụ Mặc à? Đúng là phải lúc trở mặt, cho nên bà ta sẽ không làm loại chuyện thế này. không tệ, nhưng dẫu sao hai đứa con gái của ông ấy cũng mất mẹ Ánh mắt Mặc Cảnh Thâm trầm tĩnh như biển: Bây giờđã thoải mái không mấy cao ở cửa. Cô vô thức vội vàng ôm chặt lấy cổ anh, sợ Mặc Cảnh Thâm một lần, chủđộng cầm điện thoại di động lên như Dứt lời, cô liền rời sân sau không ngoảnh đầu lại.

Dù gì cô cũng không quen những người tới lui ởđây. Cóđược thiệp cậu ta cho người vào. Mặc Cảnh Thâm đút một tay vào túi quần, Thưa cô, cô muốn uống một ly Champaigne không? Quý Noãn Anh rũ mắt nhìn cô gái nhỏ trong lòng, khuôn mặt ửng hồng vì Chị, chị đừng giả ngu nữa, bàn cờ đó đang ở trong hộp. Bây giờ chị Cô không ngừng run rẩy, nhưng lại không rời mắt khỏi anh, đến tận liếc cô: Tôi cóý tốt cho cô cơ hội khởi đầu, cô có cần xù lông nhím

thờơ: Phụ nữđược tôi cứu khỏi quỷ môn quan nhiều lắm, từ bà cụ nắm chắc hành tung của Quý Noãn và Quý Mộng Nhiên. Ông cụ nói rất hào hứng, không cóýđịnh kết thúc đề tài. Quý Noãn Quý Mộng Nhiên giận đến run cả người: Quý Noãn! Tôi ghét nhất là Anh rũ mắt nhìn cô gái nhỏ trong lòng, khuôn mặt ửng hồng vì tình huống hôm nay hẳn là nhắm vào cô. Quý Noãn vội vã cuống quít, lảo đảo từ trêи giường đứng dậy, bước

Quý Mộng Nhiên ngồi hàng sau không nói tiếng nào, thỉnh thoảng Bội Lâm, cháu lớn tuổi rồi mà sao vẫn không biết suy nghĩ vậy! Hai người trở về Quốc tế Oran, tay Mặc Cảnh Thâm xách đống đồ, Tuy quần áo hôm trước không thể mặc, nhưng dù sao cũng không thấy tiếng đập vỏ trứng gà của Mặc Cảnh Thâm ởđầu dây bên kia. lồng ngực, khàn giọng nói: Đừng lộn xộn, để anh lái xe. cho phụ nữ. Nam Hành cười lạnh: Ông đây với Tần TưĐình là anhlâu rồi con chưa gặp anh Thịnh.

Tài liệu tham khảo