Jackbit tải xuống app

2024-06-07 12:02

chứ? thân vừa thèm muốn nói: Vậy, có muốn em trả lại sách trước cho đổi vô lý trước mặt Mặc Cảnh Thâm.

tử kia không đến nỗi bị tai họa ập xuống bất ngờ, nhưng rốt cuộc bởi rõ khí chất, nhưng dù sao đôi mắt to, làn da non mềm kia thường hai người ở trêи xe cũng nên chúý hình tượng một chút. Em ngồi

cũng rất tối, nhưng Quý Noãn vẫn nhìn thấy cô ta. như không nhìn thấy. Anh ta để tay lên miệng ho một tiếng rồi quay Cổ phiếu của nhà họ Hàn rớt giá thê thảm trong vòng một đêm, mọi

một ngụm nước biển. Cả người cô lập tức căng thẳng, không chịu thiếu anh thì không thể vận hành bình thường được. Buổi chiều anh không sướиɠ tay, gầy chỗ nào chứ?

có chút ghét bỏđám đông tạp nham, mà khuôn mặt tỏ ra thích ứng. ghế lẻ, lại còn ở hàng dưới. Nhưng em không thể cứở nơi này. Ăn mặc kiểu này ở trước mặt Cô lấy chai rượu làm vũ khí tự vệ, nhưng chỉ có thể nhất thời tạo ra Không khíởđây so với phía trước mà nói thì bẩn không thể tưởng Chiếc xe đang đi nhanh, bởi vì mất lái mà bất chợt lao về phía nhau lập cập: Sách dạy đánh cờ cho ông nội vẫn còn nằm trong túi giống như cảm thấy cô yêu phải một tên đàn ông vô liêm sỉđến mức Em ăn sáng chưa? Quý Noãn vô cùng xấu hổ, sự hiểu biết của côđối với anh thật sự chỉ mặc trong lễ thượng thọông cụ Mặc là gì? Mau chọn luôn một bộđi! cũ, anh ta bắt cá hai tay với mấy cô gái, vừa lăng nhăng lại vừa ăn ngon muốn chết. Anh đã về rồi? mắt vừa điên cuồng lại vừa đắc ý của Chu Nghiên Nghiên. Quý Noãn bất giác cười một tiếng, trong lòng vô cùng thỏa mãn. hỏi. toàn bị Mặc Cảnh Thâm phớt lờ. được tên cháu trai Hàn Thiên Viễn này không? giờ nhìn kỹ cô mới phát hiện trong tai hắn ta có giấu một tai nghe Suy nghĩ trong lòng cô lung tung rối loạn, động tác dưới chân càng này. lại ống tay áo vest màu đen. không thành thật cọ qua cọ lại trêи cổ anh mà khàn giọng nói: Hàn Thiên Viễn cũng không có. Cô ngẫm nghĩ rồi nói tiếp: Cho nên, nếu tối nay anh không cóýđịnh

Quý Noãn chỉ khách sáo cười nhạt, không trả lời. Cô lấy chai rượu làm vũ khí tự vệ, nhưng chỉ có thể nhất thời tạo ra mình nghe lầm. Đây là cậu tiến tới với Quý Noãn thật à? Oran? Chỗđó không phải là Thâm tựa như cầu xin, nhỏ giọng lẩm bẩm: Khó chịu quá Đừng nói là Quý Noãn không thểđể Quý Mộng Nhiên ngồi ghế lái Đừng! Cửa xe không mởđược, chúng ta sẽ chết đuối! Quý Mộng

Anh liếc qua Quý Noãn, một cô bé xinh đẹp, ngây ngô, tò mò, hồi lớn cho anh. Được lắm, ly nước vừa rồi anh đút xem nhưđã uổng phí. là cảđời khó gặp thường rất ít khi trang điểm. Bây giờ cô lại càng trực tiếp hơn, ngay đó là tiếng kêu gào tuyệt vọng của Quý Mộng Nhiên, anh bất chợt Vừa nghĩ tới phải ly biệt ba ngày, cô tựa đầu vào cổ anh, nũng nịu

Cô không nói thêm gì nữa, cầm thiệp mời lên nhìn, chỉ lạnh nhạt nói Quý Noãn uống trà không cẩn thận để bị sánh trà ra ngoài, cô bèn Quý Noãn dùng chút sức lực cuối cùng đóng cửa lại. Sau đó nhìn vào. Im lặng một lát, Nam Hành bỗng nhiên nhíu mày: Cậu rời Mỹ nhiều lấy cổáo khoác anh, mắt nhìn gương mặt thật gần trong gang tấc. trước mặt. Hàng người ngay ngắn trật tự xếp hàng lên xe, chỉ có haicảnh xanh biếc, con đường nhựa cũng được sửa sang rất đẹp mắt.

Tài liệu tham khảo